Mao Sơn Huyền Môn qua mấy ngày như rắn không đầu cuối cùng chỉ đành quy thuận, đưa Chu Tử Khâm lên ngồi lên vị trí trưởng môn.
“Sư đệ, ngươi bản tính nóng nảy, tạm thời bế quan, khép cửa ở yên một chỗ, đừng bước ra ngoài làm loạn.” - Nam nhân thanh nhã, đoan chính nho nhã ung dung thưởng thức tách trà thảo mộc trên tay, nhìn Lãng Nhuệ đương định cự cãi, liếc xéo, thanh âm bay bổng lại uy nghiêm, lạnh giọng: “Lãng Nhuệ, cẩn trọng lời nói.”
Lãng Nhuệ nuốt xuống cục tức trong lòng, hạ giọng: “Đệ biết rồi, huynh nghỉ ngơi đi, đệ về với tiểu kiều thê nhà đệ.”
“Mau đi.”
Từ ngày Chu Tử Khâm nhậm chức trưởng môn của bổn phái, đệ tử Mao Sơn Huyền môn truyền nhau câu vè: “Vạn năm nghìn thượng khắc khắc đương một bạo tôn.”
“Điền Điền, ngươi có nhớ ta không?” - Nam nhân say khước đẩy cửa bước vào trong thư phòng, nhìn chàng trai trẻ hơn mình khoảng chừng độ chục tuổi, cười tà mị, giọng cầu khẩn: “Điền Điền, ta khó chịu, giúp ta.”
Lại một lần nữa, Anh Điền giẫm vào sao lầm trầm trọng khi trước của bản thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT