Ở một con đường nào đó của nơi ngoại thành nho nhỏ, Ngụy Dương y đã được Hoằng Lịch hắn đầu độc bằng thức ăn, no đến mức muốn đi không nổi nữa.
Hoằng Lịch hắn thấy Ngụy Dương y như vậy liền nhanh chóng đi sát đến chỗ y, ngoan ngoãn cúi thấp người xuống rồi thuận thế mà đưa y lên, đặt y ngồi lên lưng của mình. Giọng có chút buồn bực mà nói với y.
“Không đi được thì cứ nói với ta, việc gì ngươi phải gắng gượng như thế?”
“Ta không đáng để ngươi tin tưởng đến vậy sao?”
Ngụy Dương liền đáp lại lời chất vấn của Hoằng Lịch hắn, lòng có chút cảm thán, miệng mỉm cười cười.
“Tôi không có, chỉ là sợ ngài kiệt sức. Ngài cũng đâu phải thần thiên mà không biết mệt, cứ phải mất sức vì tôi.”
“Ngươi từng nói ta không được nói những lời kia nữa, nhưng Ngụy Dương tiểu tướng quân ngươi hết lần này đến lần khác khiến ta không thể nào cứ nhai đi nhai lại câu nói đó!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play