Trường Xuân cậu mỉm cười đầy hài lòng, đưa tay “nhận” hết số tiền “miễn bị đánh” của những kẻ biết điều đang hai tay dâng hiến hết cho mình. Sau khi nhận tiền xong, cậu không quên quay sang dọa bọn cướp một lần nữa.
“Lần này, xem như các ngươi biết điều, còn lần sau cẩn thận quyền cước không có mắt.”
Trường Xuân cầm bội tiền trên tay, nghĩ đến những ngày tháng vui vẻ chung sống với đồ ăn rồi cười tủm tỉm, môi nở một nụ cười thân thiện nhắc nhở nhẹ nhàng.
“Tốt nhất là gặp ông ở đâu thì né xa xa một chút, nhất là lúc ông đang bận bịu với mớ đồ ăn, bởi lúc đó…”
“Hầy…Ông thực ra cũng hiền lắm, ông ghét nhất thể loại đạp đổ chén cơm của người khác theo đúng nghĩa đen của nó đó.”
“Lúc ông ăn thì né càng xa càng tốt nhé, cách xa ngàn met cũng được.”
Tiết Viễn anh vẫn đứng đấy, vẫn đứng yên một chỗ xem kịch hay. Lúc này, nhận thấy màn kịch đã tàn, anh đứng thẳng dậy đi đến phía Trường Xuân đặt tay lên vai cậu, cất giọng khen ngợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT