Vậy thì phải chở thêm nhiều, ai mà biết được chuyến xe này về, chuyến sau quay lại giá cả lại thay đổi thế nào!
Cứ thế, người truyền tai người, lượng than cung cấp cho nhà máy nhiệt điện và xuất khẩu đã chiếm phần lớn sản lượng của mỏ than nhỏ. Phần còn lại, chỉ có thể “bán lẻ” từng xe, mà dù vậy vẫn là tiền trao cháo múc, cung không đủ cầu.
Số tiền ấy tự nhiên chảy ào ào vào tài khoản của Vệ Tổng. Trong vòng hai năm ngắn ngủi, Vệ Mạnh Hỉ đã dùng số tiền kiếm được để mua thêm hai mỏ sắt ở Úc. Tính cả khu mỏ rừng đỏ đang được khai thác, cô giờ đây đã là chủ sở hữu của ba mỏ sắt ở nước ngoài.
Tuy nhiên, đây mới chỉ là thời điểm trước Tết năm 2004, sau khi ăn Tết xong, số lượng mỏ thuộc quyền sở hữu của cô sẽ lại tiếp tục tăng.
“Mẹ, mẹ thật sự muốn đi sao?” Người vừa nói là một cô gái trẻ, tóc ngắn hơi đầy đặn, bụng nhô cao, trông có lẽ đã tám, chín tháng. Gương mặt luôn nở nụ cười hiền hòa, thỉnh thoảng còn lộ ra chút cằm đôi nhỏ xinh xắn, khiến cô ấy trông đáng yêu hơn bình thường vài phần.
Ai không biết sẽ chẳng dám tin đây là Triệu tổng giám đốc lừng lẫy của tập đoàn Vệ thị, bởi bình thường Triệu tổng cũng giống như phiên bản sao chép của chủ tịch Vệ – nhanh nhẹn, quyết đoán, nói một là một, hai là hai.
Gương mặt Vệ Mạnh Hỉ hiện đầy vẻ cưng chiều. “Ôi chao, con mau ngồi xuống, muốn ăn gì mẹ kêu người mang tới cho con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play