Vậy mà trong mối quan hệ mà Vệ Mạnh Hỉ cảm thấy chẳng đáng gọi là “tốt đẹp” ấy, bà lại chủ động cho mượn một nửa gia sản của mình để làm một việc mà ngay cả bản thân cũng không chắc chắn liệu có kiếm được tiền hay không.
Đừng nói gì đến chuyện tương lai làm thông gia, đặt mình vào hoàn cảnh đó mà nghĩ xem, nếu Triệu Xuân Lai hay Đường Vân Phượng muốn làm ăn kinh doanh gì đó, liệu cô có sẵn sàng cho mượn một nửa gia sản không? Là một thương nhân giỏi, Vệ Mạnh Hỉ chắc chắn mình không làm được.
Ngay lúc đó, cô gật đầu nói:
“Được, vậy ba người cho con mượn nhưng không phải là mượn, mà là tính thành vốn góp đầu tư. Lần này chúng ta làm lớn một phen.”
Cô bắt đầu tính toán sổ sách. Với khu rừng đỏ, giá đã tính toán theo kế hoạch của cô là 150 triệu. Hiện trong tay cô có 200 triệu tiền mặt, nhưng không thể dồn hết vào đây được. Cô còn phải giữ lại chút ít để làm những việc khác. Sau khi mua mỏ sắt, cô còn cần chuẩn bị phần mềm, phần cứng để khai thác, xây dựng cơ sở hạ tầng. Chỉ riêng khoản này đã phải dự trù thêm 50 triệu. Đường sắt và đường bộ ở đây không phải là miễn phí, chỉ riêng từ rừng đỏ đến cảng Vệ Gia phải xây dựng đường sắt đã không biết phải tốn bao nhiêu tiền...
Ngoài ra, sau khi cảng hoàn thành, còn phải đầu tư thêm 50 triệu vào cơ sở hạ tầng. Nếu trích trước khoản này, đầu tư vào mỏ sắt chỉ còn khoảng 150 triệu, tính trước tính sau vẫn là 500 triệu.
Đó là trong trường hợp tính toán lý tưởng nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play