Tiểu nha đầu, cái thói mè nheo này không biết giống ai.
Lục Quảng Toàn nhớ khi mình còn nhỏ, lúc buồn ngủ và ngủ thiếp đi không thể trèo lên giường, vì thế anh co ro ngủ trên mặt đất, hoặc có lúc ngủ bên bờ ao, trong chuồng bò, nhiều khi ba mẹ không nhìn thấy cũng không lo lắng, hôm sau thức dậy tự mình tìm đường về nhà.
Đương nhiên mấy năm trước giải phóng xã hội hỗn loạn, có thể sống xót đều dựa vào vận mệnh.
Vệ Mạnh Hỉ nhìn đàn con quậy phá của mình chợt nghĩ tới một vấn đề, nuôi thả thế này không phải là biện pháp, cần phải đưa bọn nó đi đến trường để cho cô giáo quản đi. Đời trước cô đi học trễ đó là vì không có điều kiện, hiện tại phòng ở đã có, tiệm cơm nhỏ cũng mở, không cần trì hoãn việc học nữa.
Bây giờ đã là cuối tháng tám, học kỳ mùa thu sắp sửa khai giảng, đi nhà trẻ lúc này là thích hợp.
Trong mỏ than có nhà trẻ, chỉ cần có cha hoặc mẹ là công nhân của mỏ là được, “Mấy ngày nữa anh đưa thẻ công tác cho tôi mượn, tôi đi hỏi chuyện học hành của bọn nhỏ”.
Đúng như dự đoán Lục Quảng Toàn đã đưa cho cô.
Tiểu mè nheo trong lòng ngực không thích cái chú xa lạ này, bởi vì có chú này nên bé không ngủ được, “Xấu xa”.
“Mẹ, ô ô… Xấu xa” Cái chú xấu xa này nhanh đi đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT