Suốt mấy tháng qua thấy ông bình thường, không ngờ lại bị kích thích đến mức này.
“Xin lỗi mẹ, con không cố ý.” Vệ Tiểu Lục cảm thấy mình gây họa, cúi đầu áy náy.
“Không sao, con cũng là có ý tốt, muốn cho mẹ bất ngờ, muốn giúp ông ngoại sớm hồi phục trí nhớ.” Vệ Mạnh Hỉ xoa đầu cô bé, rồi hỏi thêm mấy câu về chuyện ôn thi. Thấy cô bé ôn bài có phương pháp rõ ràng, biết phát huy sở trường và tránh điểm yếu, Vệ Mạnh Hỉ cảm thấy mình, với cái bằng đại học tại chức, chẳng thể đưa ra lời khuyên hữu ích nào. Cô cũng không hỏi thêm nữa.
Qua chuyện lần này, Vệ Mạnh Hỉ thực sự thông suốt.
Con cái có thế giới của con cái, mà cô và Lão Lục thì sao? Hai người đã nỗ lực hết sức, từng bước từng bước đấu tranh với số phận, đưa bọn trẻ ra khỏi làng rau cải dầu, có hộ khẩu, có nhà, có xe, có tài sản, có tiền bạc, có địa vị… Không phải cũng chỉ để tạo dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho chúng, để chúng có thêm lựa chọn, dù là học hành, công việc hay hôn nhân đó sao?
Nếu đã vậy, bây giờ chúng muốn lựa chọn cách sống mà mình yêu thích, sao cô nhất định phải ép buộc chúng sống theo kế hoạch mà cô đã vạch sẵn?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play