Vừa nói ngừa nghẹn nào, có thể thấy thật sự nhớ mẹ nên mới ấm ức như vậy.
Vệ Mạnh Hỉ cũng không khỏi mềm lòng đến không giống mình:
“Mẹ cũng nhớ các con.”
Ánh mắt cô lướt qua từng người, phát hiện mọi người ít nhiều đều có thay đổi: Vệ Tuyết trông đầy đặn hơn một chút, hai má hồng hào, rõ ràng là nhờ tình yêu tưới mát; Vệ Quốc dường như lại cao lên, làn da đen hơn chút, nghe nói mỗi ngày tan học đều theo chuyên gia đến phòng khám, đạp xe đi đi về về, cơ thể cũng vì thế mà rắn rỏi hơn; Vệ Hồng cắt tóc ngắn, dáng đứng thẳng tắp như cây bạch dương nhỏ, chẳng khác nào phiên bản thời trẻ của mẹ...
Còn lão Lục, tóc hai bên thái dương lại đã điểm bạc.
Vệ Mạnh Hỉ ngẩn người, cô không ngờ người thay đổi nhiều nhất lại chính là anh.
Bởi vì mỗi lần gọi điện, anh đều không nhắc đến công việc của mình, cô hỏi thì anh chỉ nói ổn cả, rất thuận lợi. Nhưng những khó khăn thực sự, chắc chỉ có anh mới biết rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play