Cái bồn nước nóng này “Địch Địch” tắm rửa gần hai tiếng đồng hồ. Ba mươi mấy năm nay, nào đã từng được hưởng một lần tắm rửa đàng hoàng thế này. Lại thêm tính tình như trẻ con, vừa tắm vừa nghịch nước, người khác bảo gì cũng không chịu nghe theo, thế thì chẳng phải kéo dài thời gian rồi sao?
Trong lúc chờ đợi, Vệ Mạnh Hỉ đã chạy một vòng, mua được một phần canh viên thịt nấu bách hợp từ một tiệm ăn Trung Hoa. Cô vẫn luôn nhớ, cha cô rất thích các món ăn từ bách hợp. Cách nấu thế nào, vị mặn hay ngọt, ông đều khen ngon. Ngày trước, Mạnh Thục Nhàn không biết nấu, cũng không có điều kiện để chiêu đãi bằng món này, nhất là thời kỳ khó khăn, nhà nhà chỉ mong no bụng đã là tốt. Cha cô thường nói, nếu sau này có cơ hội, ông nhất định sẽ ăn một bữa thỏa thích.
Nơi này điều kiện thiếu thốn, mà đặc biệt là đồ ăn Trung Hoa. Có những nguyên liệu ở trong nước dễ như trở bàn tay, ở đây lại như tìm sao trên trời. Cô lái xe suốt một tiếng, cuối cùng cũng mua được phần canh, còn đặc biệt dặn không bỏ gừng.
Người nhà họ Vệ không ai thích ăn gừng. Cha cô không ăn, lão Lục cũng không ăn, đến năm đứa nhỏ của cô cũng chẳng ai thích. Bản thân cô, nếu không phải để giảm mùi tanh khi nấu, cô cũng chẳng động đến.
Khi Địch Địch được dọn dẹp sạch sẽ, dù còn gầy trơ xương, làn da đen nhẻm, nhưng đường nét khuôn mặt vẫn lộ rõ sự anh tuấn vốn có. Vệ Mạnh Hỉ ấn ông ngồi trước gương trang điểm, cẩn thận chải hết mái tóc dài lòa xòa ra sau, để lộ trán. Cô chỉ vào trán mình rồi nói:
“Địch Địch nhìn xem, Tiểu Hỉ giống cha như đúc, đúng không?”
Địch Địch ngây ngô cười hì hì. Dường như ông đã ý thức được hai người này không phải kẻ xấu, không đánh đập mình, nên cũng không còn đề phòng như lúc đầu nữa. Khi nhìn thấy thức ăn trên bàn, bụng ông lập tức kêu ọc ọc. Ông không đợi thêm, trực tiếp dùng tay cầm viên thịt nhét vào miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT