Có chỗ nào đó không đúng ở đây, rõ ràng ngay lúc này cô nên đi xem thử người được gọi là “Địch Địch” trông như thế nào. Giống như suốt bốn tháng qua, cứ nhận được một manh mối, cô lại không chút do dự lao đi đến từng thành phố, gặp từng người Hoa để hỏi thăm. Nhưng lần này, cô lại không làm vậy.
Cô chỉ bình tĩnh hỏi ông chủ quán:
“Người này cũng là đồng hương của chúng ta à?”
Ông chủ nghĩ bụng “Hiện tại ông ấy không còn là đồng hương nữa rồi? Giờ thì ông ta đã là người Ý, nhập tịch rồi!”
Nhưng người phụ nữ trước mặt với ánh mắt như toát ra một uy lực không thể phủ nhận, khiến người ta vô thức cảm thấy sợ hãi. Ông chủ không thể làm gì khác hơn là nuốt nước bọt, vừa gật đầu vừa lắc đầu:
“Ông ta vẫn luôn như thế, chẳng ai biết rốt cuộc là người ở đâu. Dù sao cũng chỉ là một kẻ ngốc, mười hai năm trước khi tôi đến đây mở quán ăn, ông ta đã xuất hiện ở bến cảng này rồi.”
“Ông ấy không nói được sao?” Vệ Mạnh Hỉ hỏi tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play