Vệ Tiểu Lục thi cuối kỳ đạt kết quả khá tốt, toán còn đạt đến 86 điểm, Vệ Mạnh Hỉ cũng không thúc giục con bé học toán ngay từ ngày đầu tiên, mà để con bé tự do vẽ tranh trong cuốn sổ.
Con bé mỗi ngày đeo cái cặp sách màu tím nặng trĩu giống như đeo bom đi học, nhưng phần lớn trong đó là sổ vẽ và các loại màu vẽ, màu sáp. Chỉ cần hết giờ học là con bé muốn vẽ. Thêm vào đó, mỗi tuần có hai tiết mỹ thuật, đó chính là sân khấu của con bé, khi vẽ con bé có thể tập trung suốt một hai tiếng không rời.
Vệ Mạnh Hỉ chuẩn bị tìm một thầy dạy mỹ thuật cho con bé, hiện tại kỹ năng vẽ của con bé hoàn toàn là tự nhiên, nếu có một thầy giáo chuyên nghiệp giảng dạy hệ thống lý thuyết, có lẽ sẽ tốt hơn.
Nghĩ vậy, cô mơ màng ngủ thiếp đi. Đến gần sáng, lão Lục trở về, không biết là tâm trạng không tốt hay không nỡ đánh thức cô, không nói một lời mà ngủ luôn.
Sáng hôm sau, Vệ Mạnh Hỉ tỉnh dậy, phát hiện Lão Lục đã đi đâu mất, cô chỉ biết thở dài. Những vấn đề chuyên môn cần để người chuyên nghiệp giải quyết. Cô tiếp tục đi một vòng quanh nhà máy, ghé qua nhà hàng, cửa hàng văn phòng phẩm xem xét, thấy không có gì cần làm, liền trở về nhà nấu cơm, đọc sách, thảnh thơi trải qua một tuần.
Chồng của Tiết Minh Phương làm việc rất nhanh, giúp cô liên hệ được với công ty bán ô tô ở tỉnh bên cạnh, thậm chí còn ứng trước bốn vạn tệ mua xe, nói rằng khi nào rảnh thì cô đến lấy xe về là được.
Tốc độ này, quả nhiên là có quan hệ. Chiều hôm đó, Vệ Mạnh Hỉ trả lại tiền xe, làm thủ tục, chiều hôm sau lúc năm rưỡi đã lái xe về đến nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play