Bọn trẻ lại chú ý đến một vấn đề khác - “Mẹ ơi, nhãn hiệu là gì ạ?”
“Có ăn được không?” May quá, bốn đứa lớn không hỏi những câu như thế này, chỉ có Tiểu Thu Phương hỏi thôi.
Đối với con của người khác, Vệ Mạnh Hỉ kiên nhẫn hơn một chút, mỉm cười giải thích cho cô bé, “Nhân dịp hôm nay mọi người đều có mặt, mỗi người giúp mẹ/dì vẽ một bức tranh để làm nhãn hiệu cho xưởng thịt kho tàu của chúng ta. Sau này làm thành biển quảng cáo lớn, treo ở cổng xưởng, mỗi gói giấy dầu đựng thịt kho tàu cũng sẽ được in... ừm, lát nữa chúng ta sẽ bỏ phiếu, tác phẩm được chọn sẽ có thưởng...”
“Thưởng gì ạ?”
“Thưởng cái gì?”
Nhiều đôi mắt đen lay láy nhìn chăm chăm, Vệ Mạnh Hỉ không nỡ trả lời qua loa, suy nghĩ một chút, “Thưởng thứ mà người đó muốn nhất nhé.”
“Nếu thứ đó rất đắt thì sao?” Kiến Quân hơi phấn khích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play