Vệ Mạnh Hỉ: “......”
Diễn, mấy đứa tiếp tục diễn đi.
Cô tự nói thầm trong lòng, không được để ý đến chúng, nhất định không được để ý, nếu không chúng sẽ càng làm tới, bữa ăn này đừng hòng mà yên ổn.
Quả nhiên, sau khi cô lạnh lùng nhìn chúng diễn suốt hai mươi phút, cuối cùng chúng cũng kết thúc vở kịch, từng đứa hì hục uống, còn đòi thêm một bát nữa.
Vệ Mạnh Hỉ có thể không tin vào tay nghề của mình, nhưng rất tin vào bí phương của nhà họ Vệ. Món súp cay này nước canh trong veo, sánh đặc, vị cay nồng vừa đủ, khi uống vào bụng liền ấm lên ngay, uống xong một lúc lâu vẫn còn dư vị thơm ngon trong miệng.
Cô ăn xong trước, dặn dò chúng ăn xong nhớ dọn dẹp sạch sẽ bếp núc, rửa bát đĩa, rồi cô đi ngủ trưa, “Không có việc gì thì đừng làm phiền mẹ.”
Ngoài Cẩu Đản và Kiến Quân lớn hơn, chỉ có Tiểu Ô Ô và Tiểu Thu Phương là nhỏ nhất, những đứa khác đều đã tám tuổi rưỡi, rửa vài cái bát không thành vấn đề. Bình thường cô cũng không ít lần bắt chúng làm, cũng không chia lịch cố định, hễ bảo rửa là mọi người cùng rửa, đừng có đùn đẩy qua lại là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT