Lúc này, tuy nói mọi người còn chưa có nhiều tiền, nhưng không ít người đã hưởng lợi từ cải cách mở cửa, dần dần cũng có nhiều nhà lắp điện thoại hơn. Nhiều người phải tìm quan hệ, tặng thuốc lá, rượu để xếp hàng, thông thường phải đợi đến hai ba tháng, thậm chí tính bằng năm mới được lắp điện thoại.
Nhưng mỏ than Kim Thủy có một ưu điểm là đây là một xã hội thu nhỏ, các cơ quan đều có điểm làm việc, giống như điểm làm việc của bưu điện nằm ngay trong bưu điện, đã lắp đặt tổng đài, số điện thoại cũng không quá căng thẳng, không cần xếp hàng, trực tiếp được cấp số điện thoại bảy chữ số của thế hệ đầu tiên.
Vệ Mạnh Hỉ cầm tờ giấy số điện thoại, nhìn chiếc máy màu trắng ngà trên tủ, trong lòng cảm thán – mắc quá!
Tính cả các loại phí lắp đặt, phí máy bàn, phí thủ tục, đã tốn mất sáu nghìn đồng, lúc mua căn nhà nhỏ trên đường Nhân Dân cũng không đắt thế!
Nhưng so với khoản nợ mười vạn, cô lại thấy sáu nghìn đồng này cũng chấp nhận được. Một mặt tiện liên lạc với cha bọn trẻ, nếu không mỗi lần phải chạy đến phòng trực ban để sử dụng điện thoại của mỏ, cô cũng ngại, tuy rằng ở mỏ không ai nói gì, nhưng cô không muốn làm phiền người khác.
Thứ hai là để thuận tiện cho việc kinh doanh.
Hợp tác với Trương Triệu Minh đã rất ăn ý, giờ cô không cần tự mình đến Dương Thành lấy văn phòng phẩm, chỉ cần gọi điện đến nhà Trương Triệu Minh, anh ta báo qua điện thoại xem có văn phòng phẩm mới nào, màu gì, kiểu dáng gì, có đặc điểm gì, cô ghi chép lại vào sổ nhỏ, về nhà nghiên cứu kỹ xem cần mua loại nào không cần loại nào, rồi gọi lại, bảo anh ta gửi bao nhiêu loại, cô tính toán thời gian ra ga nhận hàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play