Phòng khách bày biện rất tinh tế, một chiếc TV màu lớn, tủ TV và bàn trà mới tinh rất đẹp, còn có vài chiếc ghế sofa mềm mại, người ngồi xuống như bị chìm vào trong đó. Trên tủ kê sát tường là các loại lọ và hộp, đều là lọ và hộp đựng bánh kẹo đã ăn hết, chị em Căn Hoa rửa sạch rồi trang trí bằng những tờ giấy gói kẹo ống ánh, trông thật bắt mắt.
Mẹ luôn khuyến khích những việc nhỏ nhặt như vậy, không chỉ ở phòng khách mà trong phòng của hai chị em cũng có rất nhiều, hình ngôi sao nhỏ, hình hạc giấy... Trước đây khi ở khu túp lều, không có chỗ để, bây giờ thì thoải mái rồi!
Bà Lục vội vã cầm lấy một lọ, mở ra, kết quả chỉ là giấy kẹo, mắng một câu “trống không”, nghiêng người, đưa đầu lại gần TV, “Lão ngũ, con nhìn xem, cái này có bằng nhà trưởng thôn không?”
Lục lão ngũ nhảy lên, “Trời ơi, mẹ nhìn kỹ đi, đây là TV màu, nhà trưởng thôn chỉ có TV đen trắng, còn không bằng một phần ba cái này!”
Nghe vậy, ông bà cụ đều nói đúng là như vậy, to thế này, không sợ hại mắt sao.
Vệ Mạnh Hỉ mà biết chắc cười rụng răng, cô mua cái lớn là sợ nhỏ quá hại mắt trẻ con, so với loại TV lớn đời sau, thực ra cái này chỉ là kích cỡ vừa phải cho phòng khách và nền tường phía sau.
Cả đám người họ lục lọi kỹ lưỡng phòng khách, sờ mó đủ thứ, Vệ Đông và Căn Bảo như những vị thần giữ cửa, nhìn chằm chằm vào họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play