Cô bỏ tay vào túi, cùng Tiểu Thu Phương thảnh thơi về nhà, để lại hai anh em dọn dẹp tàn cuộc.
Lồng hấp có năm sáu tầng, chồng lên cao hơn cả người lớn, Cẩu Đản tuy cao hơn mấy đứa trẻ cùng tuổi, nhưng cũng mới chỉ tám tuổi, kiễng chân cũng không với tới, định trèo lên con sư tử đá bên cạnh.
Cổng mỏ than mỗi bên trái phải có một con sư tử đá khổng lồ, từ lâu đã trở thành nơi “tranh giành” của đám trẻ con, không có việc gì thì trèo lên trèo xuống, làm ngựa cưỡi, làm trạm gác, đã bị mài nhẵn nhụi gần như bóng loáng, rất dễ trượt.
Vệ Mạnh Hỉ nhìn thấy, thầm thở dài, hai anh em này, dù tương lai... thôi vậy, cô trực tiếp đi qua giúp chúng lấy lồng hấp xuống từng tầng một, ngay cả chiều cao của cô cũng còn khá vất vả.
“Cảm ơn dì.” Cẩu Đản thực ra có ngũ quan rất đẹp, chỉ là vì mặt mũi bẩn thỉu, da dẻ đen vàng, nên không nhìn ra được.
Vì lòng thương trẻ con, Vệ Mạnh Hỉ vẫn nói thêm vài câu: “Sư tử đá rất trơn, nếu cháu ngã chỗ nào, thì sao mà đi học được?”
Cẩu Đản mím môi, “Vâng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play