“Mẹ nhìn này, Thịt Kho Tàu cũng béo rồi.” Căn Bảo ôm con chó lông xù, một đen một trắng hai cái đầu gần nhau, thật giống một cặp anh em cùng cảnh ngộ.
Vệ Mạnh Hỉ muốn cười, đứa nhỏ này rất yêu động vật, là một cậu bé có tấm lòng nhân hậu, sau này nhất định sẽ là một chàng trai ấm áp, không giống như Vệ Đông, suốt ngày chỉ biết làm ầm ĩ, chỉ biết giơ đao múa kiếm.
Chỉ trong vài ngày, mấy đứa Vệ Đông thế mà đã hòa đồng với mấy đứa trẻ cách vách Cẩu Đản và Hổ Đản, dắt tay cùng nhau lên núi đánh trận tuyết chiến rồi.
Cô vừa khâu xong chiếc cúc cuối cùng của chiếc áo bông, xoa xoa tay rồi nhanh chóng chui vào trong chăn ấm áp, trong lòng còn ôm tiểu Ô Ô mềm mại mơ màng muốn ngủ.
Có tiền trong tay, Vệ Mạnh Hỉ cuối cùng cũng có thể tranh thủ thời gian gom bông và vải làm áo ấm cho cả nhà. Mùa đông ở quặng Kim Thủy lạnh hơn nhiều so với ở thôn Thái Hoa Câu, bọn trẻ chưa từng trải qua mùa đông lạnh như vậy, cô sợ áo bông mua bên ngoài không đảm bảo, nên tự mua bông về làm.
Làm không ngừng nghỉ suốt hơn nửa tháng, cô thậm chí còn để chén bát dồn lại một ngày mới rửa, chỉ đun nước nóng một lần để tiết kiệm thời gian.
Mùa đông ngày ngắn, hễ ngồi gần chỗ ấm là dễ buồn ngủ. Đang mơ màng thì Vệ Hồng đột ngột đẩy cửa vào, “Mẹ, mẹ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play