Biết Lục Quảng Toàn phải làm thêm giờ, Vệ Mạnh Hỉ không đợi anh, ăn sáng xong liền dẫn năm đứa nhỏ đi thẳng lên thành phố.
“Mẹ ơi, chúng ta đi đâu vậy? Không phải đi ăn tiệc sao?” Vệ Đông ôm bụng đói meo, chẳng vui vẻ gì. Biết hôm nay có tiệc nó đã nhịn từ trưa hôm qua không ăn gì rồi đấy
Vì Vệ Hồng nói thầm rằng, người kết hôn là dì xấu xa, trước đây không cho họ về nhà ngoại, lần này Vệ Đông ăn mà không cho cô xấu phá sản thì nó không mang họ Vệ.
“Đi ăn tiệc phải mặc đồ mới chứ.” Thật ra Vệ Mạnh Hỉ luôn nhớ những thứ đã hứa với chúng, giờ tiền trong tay cũng rủng rỉnh nên tất nhiên phải mua.
Đừng nói sau này có điều kiện sẽ mua, nhiều thứ qua tuổi này sẽ không thích nữa. Với lại người lớn cứ nói “khi có điều kiện” chỉ là khái niệm tương đối, chỉ cần họ muốn, lúc nào cũng “không có điều kiện”. Lý do vẫn chưa thực hiện được, chỉ là vì không để tâm, không quan tâm cảm nhận của con trẻ mà thôi.
Cha cô trước đây tuy không phải luôn đáp ứng mọi yêu cầu, nhưng một khi đã hứa thì sẽ cố gắng làm. Một đồng có cách yêu con của một đồng, mười đồng có cách yêu con của mười đồng, chỉ cần trong khả năng, Vệ Mạnh Hỉ không muốn làm chúng thất vọng.
Sáu người ngồi xe buýt miễn phí của nhà máy, thẳng tiến đến cửa hàng bách hóa thành phố Kim Thủy. Cửa hàng bách hóa thời này là nơi có chất lượng tốt nhất, tuy nhân viên bán hàng mắt để trên đỉnh đầu, nhưng so với những quầy hàng tư nhân vừa mới nổi lên bên ngoài với chất lượng còn lẫn lộn thì chỗ này tốt hơn, Vệ Mạnh Hỉ thấy nhẫn nhịn chút cũng đáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT