Người kia lại chú ý đến một chậu canh màu đen tím, vừa có mùi cá thoang thoảng lại vừa có mùi trứng quen thuộc, anh ta xoa tay hỏi: “Đây là món gì?”
Bọn họ cứ hỏi liên tục Vệ Mạnh Hỉ không thể trả lời hết một lần, chỉ có thể chọn trả lời câu hỏi mà họ quan tâm nhất: “Tất nhiên là thật, chỉ là tôi không có bát, hai anh nếu muốn nếm thử có thể về lấy hộp cơm của mình, thịt kho và gà xào ớt một hào rưỡi, cà tím chín xu, khoai tây tám xu, canh trứng chỉ có năm xu.”
“Sao mà có mùi trứng gà nhỉ, món canh trứng ở nhà ăn là món mặn, bán tận một hào cơ đấy.” Mà chả thấy bóng dáng một miếng trứng nào.
Nhiều trứng thế này lại còn thơm thế này, chỉ tốn tốn nửa giá tiền mua nhà ăn, cảm giác như không thật vậy.
Vệ Mạnh Hỉ thấy có ba công nhân nữa đang đến hào hứng muốn thử, ngay cả thực khách trong quán ăn nhỏ cũng không nhịn được mà ra xem náo nhiệt, cô vội vàng cầm cái muỗng to bằng nắm đấm của phụ nữ lắc lắc, “Chúng tôi buôn bán nhỏ, cái muỗng chỉ to thế này, mong các anh thông cảm.”
Cô vốn dĩ đã xinh đẹp, thời gian này nghỉ ngơi rồi bảo dưỡng tốt nên nhìn càng thêm xinh đẹp, như một đóa hoa hồng kiều diễm. Nhan sắc này nếu đặt lên nữ đồng chí nhỏ nhắn rất dễ cho người ta cảm giác “không đứng đắn”, nhưng cô cao ráo, thoải mái để người ta đánh giá, không những không khiến người ta cảm thấy không đứng đắn, mà còn mang một sức mạnh tự tin đáng tin cậy.
Mọi người liên tục gật đầu, tỏ ý hiểu. Buôn bán nhỏ thôi mà, cũng không thể yêu cầu người ta cho ăn đủ no, chỉ cần có thể ăn kèm với cơm cho no bụng là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT