“Được rồi, chúc mừng hai em, đến lúc đó cả nhà chị nhất định sẽ đến”.
Vệ Mạnh Hỉ cười rồi bế Ô Ô lên khóa cửa đi ra ngoài. Cô đến chỗ ông Trai Đằng xem có việc gì cần làm không, khoảng thời gian này ông không thường ở mỏ than nên không cần đi làm cơm, tất nhiên cũng không có tiền lương.
Gần nhất tiền ra chứ không vào, trong tay thật không có tiền dư dả, cô phải tìm cách tăng thu giảm chi.
Trái ngược với suy nghĩ của cô, việc buôn bán nhà Nghiêm Lão Tam gần đây cũng không tệ, nghe nói Lưu Hồng Cúc đã chịu nghĩ thông suốt, không đồ ăn kém chất lượng nữa, còn thường xuyên giảm giá hai lượng đồ ăn và miễn phí rượu trắng khi gọi bốn món nên nhiều công nhân nguyện ý tới ăn.
Dù sao cũng là công nhân bình thường làm sao cự tuyệt với ưu đãi như vậy, chỉ cần ăn no không đau bụng là được nên đối với khẩu vị không yêu cầu quá cao.
Vệ Mạnh Hỉ đi từ xa nhìn thoáng qua, đến tòa nhà thì gặp Dương cán sự chỉ chỉ lên lầu hai, “Em dâu, mấy ngày nữa không cần đến đây bận bịu nữa, ông ấy về Hải Thành rồi”.
Thì ra bước đầu thăm dò đã hoàn thành, phía tỉnh yêu cầu một kế hoạch khai thác cụ thể, ông Trai Đằng thấy mình chỉ cần ở hậu kỳ chỉ đạo kỹ thuật thôi là muốn rời đi, vừa lúc mấy ngày nay Thạch Lan có mưa, nước mưa trút xuống hắc lên mùi hôi của than đá nên ông ta nhanh chóng chạy đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT