“Chị, đây là chỗ chị và anh rễ ở? Sao lại nhỏ như vậy? Chỗ này cũng lùn quá đi!” Tạ Y Nhiên giả ngây thơ giống như lần đầu tiên nhìn thấy hết sức ngạc nhiên.
Lý Hoài Ân lộ vẻ mặt không vui, nặng nề mà ho một tiếng, “Không phải em muốn đi xem văn phòng sao?”
Tạ Y Nhiên mới nhận thức được chính mình quá mức vênh váo, ở trước mặt chồng cô luôn xây dựng bộ mặt ôn nhu săn sóc, vừa rồi lộ ra thái độ cười nhạo quá mức lố.... Vội vàng nói: “Thực xin lỗi chị, em chính là nghĩ sao nói vậy, bình thường em viết thư cho chị cũng quen cách nói này rồi.... nên không lựa lời, chị... nhất định không so đo với em đúng không?”
Nhìn bộ dạng cắn môi, chớp mắt kia như mình vô tội, nhìn vào còn tưởng trước kia Vệ Mạnh Hỉ thường bắt nạt cô ta, từ đầu đến cuối Vệ Mạnh Hỉ chưa nói một câu.
Vệ Mạnh Hỉ hiếp mắt, nụ cười trên mặt càng tươi “Em gái, chị không nghĩ nhiều vậy nhưng làm trò trước mặt em rể chị phải nhắc em mấy câu, những lời như vậy đừng nói trước mặt mẹ chồng, “quái vật tóc quăn” và “gấu đen lớn” thì sao, cũng đừng trách chị đây nói thẳng, tất cả cũng vì tốt cho em gái thôi đấy....”
Kỳ thật cô cũng không chính nghe thấy được, nhưng muốn tạt chậu phân sao, không dễ vậy đâu. Nếu khiến cô không thoải mái thì cô cũng sẽ khiến cho họ không cao hứng được.
“Em đâu có....” Tạ Y Nhiên đôi mắt đảo tới lui hết sức lo lắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT