Có nhiều người bệnh đang chờ nên bác sĩ cũng không nói gì nhiều, cũng không cần uống thuốc, về sau tránh ăn những đồ dị ứng thế này là được. Vệ Mạnh Hỉ ôm đứa nhỏ ra khỏi bệnh viện, đi tới cửa hàng thực phẩm phụ cho bé cây kem, gói trong một chiếc khăn tay rồi chườm lên giống như túi chườm đá.
Vệ Mạnh Hỉ đang nghi hoặc không biết “dì” nào cho đứa nhỏ ăn lựu, tuy rằng có lẽ đối phương là vô tình, nhưng Vệ Mạnh HỈ cần phải đem chuyện quan trọng này lưu ý với bọn nhỏ ở nhà, đặc biệt là Hoàng Văn Phượng, ngày thường cô luôn chủ động giúp cô đứa nhỏ, thêm một người để ý giùm là chuyện tốt.
“Đứa nhỏ không sao chứ? Anh nghe Tiểu Lưu nói mẹ con em tới bệnh viện”. Lục Quảng Toàn mặc đồ lao động, mới từ văn phòng chạy đến nhìn đứa nhỏ một chút, nhưng tiểu nha đầu vẫn không nhìn mặt anh, cứ vúi đầu vào ngực mẹ tự chơi ngón tay.
“Không có việc gì, là dị ứng với lựu, về sau đừng cho con bé chạm vào”. Vệ Mạnh Hỉ đột nhiên bừng tỉnh, nếu tiểu Ô Ô dị ứng với lựu là bẩm sinh, vậy đời trước đứa nhỏ chết có lẽ không chỉ bị tiêu chảy, mà còn nghiêm trọng hơn là dị ứng, theo như lời bác sĩ nói, trường hợp nặng hơn có thể dẫn đến sốc phản vệ, nếu không cấp cứu kịp thời sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Cô nhớ đời trước, miệng của tiểu nhà đầu bị đỏ rất lâu, ngày hôm sau bắt đầu bị tiêu chảy sau đó thì hết đỏ. Có lẽ do triệu chứng dị ứng từ ngoài vào trong rồi dần trở nên nghiêm trọng hơn…. Cô thật sự không đủ tư cách làm mẹ, khó trách ông trời cắt đứt duyên mẹ con của cô sớm như vậy.
Lục Quảng Toàn thấy tinh thần Vệ Mạnh Hỉ xuống đi, “Thật sự không có vấn đề gì? Nếu không đi đến bệnh viện tổng hợp khám lại, anh sẽ xin phép nghỉ?”
“Không cần, anh trở lại ban làm việc đi” Không chần chừ nữa, Vệ Mạnh HỈ ôm đứa nhỏ rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT