Khi nó nghe lãnh đạo trong mỏ than dùng cái loa “Uy uy uy” nói nó còn rất cao hứng, cái loa này của nó sau này không dùng để nói chuyện trong đại hội gì, mà dùng để ca hát, nó phải làm một con chim sơn ca.
Giấc mơ của đứa trẻ tuy rằng không thực tế nhưng Vệ Mạnh Hỉ cũng không đả kích cho nó tỉnh mộng, thậm chí còn cường điệu khen nó vài câu, cuối cùng cũng đem đám nhãi con này tống cổ ra khỏi nhà.
Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề, chính là tên của bọn nó. Vệ Hồng Vệ Đông cùng họ với cô, đây là trước khi rời đi nhà chồng cũ đã đổi lại. Căn Hoa Căn Bảo chỉ có nhũ danh, lúc trước đi hỏi khi báo danh thì có thể dùng nhũ danh, nhưng chuyện học hành hệ trọng của bọn nó không thể qua loa được.
Căn Bảo liền đáng thương ân cần nhìn cô “Bọn con có thể kêu thành Vệ Hoa Vệ Bảo được không?”
Vệ Mạnh HỈ nghẹn cười, đứa nhỏ ngốc này, bọn nó là con của Lục Quảng Toàn, phải cùng họ với anh chứ.
Lục Quảng Toàn không có ý kiến, cũng không sinh khí.
Căn Hoa mắt sáng lên như ngôi sao lấp lánh, “Mẹ lần trước kêu bọn con là Vệ Tuyết Vệ Quốc, Mẹ có thể kêu vậy không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT