Bản thân bà là một bà già, cũng mới đến đây chưa được bao lâu, cũng biết ngượng ngùng đi qua hỏi nhà người ta ăn cái gì. À quên, bà già rồi nhưng Kiến Quân thì còn nhỏ, “Tiểu Quân ngoan, con đi xem nhà thím ăn gì đi”.
Kiến Quân được mẹ dạy dỗ đàng hoàng, “Nhà người khác đang ăn cơm, không được đi qua hỏi a”.
“Không phải kêu con đi qua đó ăn, chỉ qua xem thử ăn cái gì thôi, đứa nhỏ ngốc này”.
Kiến Quân vẫn bình tĩnh gặm bánh bao, bà Hoàng nhìn về phía con gái mình, “Tiểu Phượng, con mắt tốt, đi xem thử coi”.
Tiểu Phượng rụt rè nhút nhát, thấy mặt mẹ mình biến sắc, liền giống như con mèo nhỏ, nhóng chân lên liếc qua “Là canh lẩu nấm”.
Bà Hoàng đang tưởng tượng không biết hương vị thế nào, nhắc tới là nước miếng như muốn ứa ra khỏi miệng, cảm thấy bánh bao trong tay quá nhạt nhẽo. Hôm qua một sọt nấm kia của Lưu Quế HOa vì sợ ăn vào có vấn đề, thế là vứt bỏ nguyên sọt kia, Lưu Quế HOa có cùng bà lời qua tiếng lại vài câu, hiện tại suy nghĩ lại thấy đau như bị kim châm.
Biết sớm thơm như vậy, cho dù có sâu bọ bà cũng không nở vứt đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play