“Làm gì mẹ?” Vệ Đông đang gặm trái đào, nhai ngoàm ngoàm, dạ dày nó là không đáy, ăn nhiều cũng không thỏa mãn nổi.
Vệ Mạnh Hỉ quan sát trong nhà một hồi, nhớ hôm qua mua nhiều đường trắng, Tiểu Dương nói ông Trai Đằng lại không thích loại không nhãn mác này, ông ấy chỉ đặt mua sản phẩm có nhãn mác chữ Nhật ở cửa hàng hữu nghị, mấy thứ này xem như cấp bọn nhỏ ăn. Vậy thì ----- “Làm mứt đào khô”.
Hầu hết mọi người thích ăn đào đóng hộp có nhiều nước và ngọt, nhưng Vệ Mạnh Hỉ thì ngược lại không thích, cô thích ăn hoa quả khô, như trái cây sấy khô dễ bảo quản, mềm mềm ăn dính răng, ăn một lúc bị ghiền.
Mấy quả đào cứng này thích hợp làm mứt đào khô. Trước tiên cô đi ngâm đào rồi dùng giẻ lau sạch chà xát vào những sợi lông đào, lại rửa sạch rồi xát muối. Quá trình này phải chú ý, không thể dùng lực quá lớn, không thôi thịt quả sẽ bị dập, nhưng cũng không làm quá nhẹ, như vậy muối sẽ không thấm vào được.
Ba chậu to đựng đầy quả đào, xoa đến sưng cánh tay, xong rồi cuối cùng đậy nắp lại cho vào ướp trước.
Vệ Mạnh Hỉ nhìn thời gian, lại đến giờ đến tòa nhà nấu cơm.
May mắn là canh xương heo buổi sáng vẫn còn, ông Trai Đằng nói buổi trưa làm món mì đơn giản là được. Mười lăm phút sau, món mì được đưa đến nhà ăn, Vệ Mạnh Hỉ lại quay về nhà tiếp tục làm công việc của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT