Vân Xu có chút ngượng ngùng vì biểu hiện sợ hãi vừa rồi: “Xin lỗi, vừa nãy tớ hơi hoảng loạn.”
Chủ yếu là cái lưỡi dài ngoằng ban ngày đã để lại cho cô một bóng ma tâm lý rất lớn.
“Không cần xin lỗi, cậu đã làm rất tốt rồi, an toàn chờ bọn tớ tìm được cậu.” Thẩm Duy Bạch khẽ nói.
Cậu bật chiếc đèn pin khẩn cấp lên, điều chỉnh độ sáng xuống mức thấp nhất, chỉ để lại một chút ánh sáng yếu ớt: “Tớ xem chỗ cậu vừa va vào thế nào.”
Vân Xu ấn tay lên váy: “Chỉ là va nhẹ thôi, không sao đâu.”
Cô không muốn gây thêm phiền phức cho người khác, cố gắng chịu đựng rồi thôi.
Thẩm Duy Bạch ngước mắt, đôi mắt đen lặng lẽ nhìn cô, hờ hững nói: “Vừa nãy dáng đi của cậu không đúng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT