Thẩm Duy Bạch cũng có chút kinh ngạc, bất quá toàn bộ trường học cậu chỉ để ý đến Vân Xu, chuyện của người khác đối với cậu mà nói chỉ là thoáng qua như mây khói, không cần để trong lòng.
Rất hiển nhiên, Chu Hoàn Diễn cũng nghĩ như vậy, nói vài câu đơn giản rồi bỏ ra sau đầu.
Phòng học dần dần đầy học sinh, mọi người trò chuyện rôm rả, nhưng giáo viên vẫn chưa đến. Ban đầu mọi người cho rằng thầy cô đến muộn, còn cười trêu chọc vài câu. Trường Hoa Thần trả lương cho giáo viên không hề thấp, các thầy cô đều rất cẩn trọng.
Đặc biệt là lớp họ có Vân Xu, tất cả giáo viên đều là người đầu tiên đến và là người cuối cùng quyến luyến rời đi.
Nhưng năm phút, mười phút, nửa tiếng trôi qua, cửa vẫn không có một bóng người. Mọi người rốt cuộc nhận ra có gì đó không đúng. Vốn định trò chuyện thêm một lúc nữa thì tốt, nhưng thời gian vắng mặt lâu như vậy đã tương đương với sự cố trong giảng dạy. Nếu một giáo viên có vấn đề, chắc chắn sẽ có giáo viên khác thay thế, nhưng không ai đến cả.
Đúng lúc có bạn học muốn ra ngoài xem xét tình hình thì một trận sóng âm chói tai khó tả vang lên, khiến người ta không khỏi bịt tai, da đầu như muốn nứt toác.
Sau đó, một chuyện không thể tin được đã xảy ra. Trước bảng đen xuất hiện một màn hình ảo. Không phải kiểu màn hình phẳng thông thường, mà là thực sự lơ lửng giữa không trung, không có điểm tựa nhưng lại nhìn thấy rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT