Người nọ ngồi trên sofa, hơi thở bình tĩnh nhu hòa, nhưng cảm nhận kỹ, lại có một cảm giác sâu không lường được, nhìn không thấy đáy sờ không tới, không thể nắm bắt.
Phóng mắt khắp thế giới, cũng khó tìm được một hai người cho anh loại cảm giác này.
Triệu Văn Liệt vừa đề phòng, vừa không thể không thừa nhận Thẩm Diễn Thư nói đúng, hắn càng mạnh, càng có thể bảo vệ tốt cô, lại nhìn Vân Xu, ngôn ngữ cơ thể của cô đều thể hiện sự tin tưởng đối với người bên cạnh.
Bàn tay đặt trên đầu gối siết chặt, cuối cùng anh không nói gì, tính cách định sẵn anh là một người có quy tắc, không làm ra những chuyện vượt quá giới hạn, đặc biệt là trong tình huống Vân Xu đã có khuynh hướng.
Giấu kín mọi suy nghĩ, Triệu Văn Liệt hỏi vài câu chuyện khác, không lâu sau chủ động đề nghị rời đi, đợi về cục quản lý, anh sẽ tìm cách đối chiếu tài liệu của đối phương, dò xét lai lịch của người đó.
Vân Xu rất cảm kích sự giúp đỡ trước đây của Triệu Văn Liệt, nhiệt tình gói ghém một ít đồ ăn vặt đưa cho anh, sau đó buồn bực phát hiện hơi thở của anh dường như càng ủ rũ hơn.
“Có phải anh ấy không thích khẩu vị này không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT