Sáng sớm hôm sau, tiếng chim hót líu lo trong trẻo, ánh nắng khắc lên tấm rèm mỏng.
Vân Xu mơ mơ hồ hồ tỉnh lại, nhìn trần nhà một hồi, ký ức tối qua hiện lên trong đầu, hình như cô đã vô tình ngủ quên trên lưng Bạch Trạch, sau đó được đưa về.
Có chút nghẹt thở, hy vọng tối qua mình không nói mê, cũng không làm chuyện kỳ quái gì.
Trong thực tế mẹ chưa từng nói chuyện này, tư thế ngủ của mình chắc vẫn ổn, tự an ủi xong Vân Xu rời giường rửa mặt.
Chuông cửa vừa lúc vang lên, Thẩm Diễn Thư gọi cô ăn sáng, Vân Xu còn nhanh hơn cả phản xạ, chưa kịp thay đồ ngủ, vội khoác thêm áo rồi chạy ra.
Tay nghề nấu nướng của Thẩm Diễn Thư trước sau như một, bữa sáng kiểu Trung Quốc bình thường được làm ra như một tác phẩm nghệ thuật.
Trên bàn ăn có sẵn sữa bò đã hâm nóng, Vân Xu uống một hơi hết sạch, khi nâng cánh tay lên vẫn còn hơi ê ẩm, linh lực trong cơ thể cũng không khác ngày hôm qua là bao, trải qua cả đêm cũng không hồi phục được bao nhiêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT