Hắn muốn nhân cơ hội này khuyên nàng, sau này hãy biết nghĩ cho bản thân trước, đừng vì người khác mà tự làm tổn thương mình. Nhưng Hoa Thiển lại luôn nói được nửa chừng đã quay người bỏ đi, để lại Trọng Khê Ngọ chỉ biết bất lực xoa trán.
Người mình chọc giận, vẫn phải tự mình dỗ dành.
Nhưng dù sao, nụ cười trên môi hắn lại càng rạng rỡ hơn. Gặp mặt rồi hắn mới phát hiện, giờ đây dáng vẻ của Hoa Thiển không hề để lộ chút lưu luyến nào với Trọng Dạ Lan.
Hồi tưởng lại những lần trước đây, khi Hoa Thiển nghiêm túc bày tỏ tình cảm của mình với Trọng Dạ Lan, Trọng Khê Ngọ mới nhận ra rằng, Hoa Thiển luôn diễn tả tình cảm đó một cách quá mức lý trí và hoàn hảo, đến mức lại thiếu đi chút chân thành.
Nếu thật sự là chân tình, làm sao có thể thản nhiên mà nói như vậy?
Giống như nàng đang cố gắng thuyết phục người khác tin vào mối tình sâu đậm của mình với Trọng Dạ Lan, mà có lẽ, nàng còn đang tự lừa dối chính mình để tin điều đó.
Tâm trạng ngày càng tốt, Trọng Khê Ngọ không còn để tâm đến sự ngang ngược của Hoa Thiển. Nhưng lời nói của nàng cũng nhắc nhở hắn rằng, mối quan hệ hiện tại giữa hai người họ vẫn còn nhiều điều phải dè chừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play