Ta nghĩ hẳn là mắt ta đã đỏ, bởi ta không còn nhìn rõ mặt người trước mắt. Nhưng như vậy cũng tốt, không thấy được biểu cảm của hắn, ta càng có thể cứng rắn hơn.
“Ngài như vậy… khiến ta làm sao có thể tin rằng sau này ngài sẽ không đổi thay… chọn ta mãi mãi? Quyền thế của ngài quá lớn…” Ta cúi đầu, xoa xoa mắt, lẩm bẩm như tự nói với mình, “Ngài phải bận tâm quá nhiều, trong lòng ngài… có lẽ lúc này có ta, nhưng trái tim của một hoàng đế sẽ có quá nhiều người, quá nhiều chuyện.”
“Được, được, được…”
Trọng Khê Ngọ nói liên tiếp ba tiếng “được,” sau đó đứng dậy, thân hình hơi loạng choạng:
“Ta từng nói những gì ta làm đều là để bảo vệ nàng cả đời bình an. Nàng không tin ta cũng được. Nhưng ta cũng đã nói… sẽ không để nàng rời đi.”
Hắn bước qua người ta, rời khỏi đại sảnh. Ta ngồi quỳ trên mặt đất, không động đậy. Đột nhiên ta muốn cười, vì sao mong muốn đơn giản được sống yên ổn trong thế giới này, lại khó đến vậy.
Ta không phải không tin hắn, mà là chính hắn không biết… hắn căn bản là không làm được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play