Mục Dao đứng dậy nhìn ta, trong mắt nàng đầy vẻ kinh ngạc, có lẽ không hiểu vì sao nàng đã nói tha cho Hoa phủ, mà ta vẫn làm như thế. Cuối cùng, nàng cúi người hành lễ với Trọng Khê Ngọ, đáp:
“Khởi bẩm Hoàng thượng, thần thiếp là nữ nhân, không rõ việc triều chính. Phụ thân thần thiếp đã nhờ ân đức bệ hạ mà sớm rời kinh, chuyện cũ cũng không còn dấu vết.”
Hiếm khi nàng không nhân cơ hội đổ thêm dầu vào lửa, thật đúng là đại nghĩa.
Trọng Khê Ngọ trầm ngâm một lát, rồi phán:
“Vậy thì bắt Hoa tể tướng trước, những điều này sẽ được điều tra từng cái một.”
Ta không kìm được ngẩng đầu nhìn Hoa tể tướng, chỉ thấy ông đang nhìn ta, ánh mắt không hề có chút trách móc, ngược lại còn bình thản.
Ta từng nghi ngờ ông có thật sự muốn từ quan hay không. Nhưng giây phút này, ta tin rồi. Ta đã đánh giá thấp tình cảm của bậc làm cha mẹ dành cho con cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT