Tuy rằng Chu Minh Dũ thấy thất vọng nhưng vẫn nói lời cảm ơn: “Không biết là trứng gà có tăng giá không hay vẫn là ba xu?”
Lời ngầm của anh là muốn hỏi Phùng Như có ai nhờ cô ấy thu trứng gà. Hợp tác xã ở nông thôn chỉ thu không bán, người trong thành phố cần một lượng lớn, có đến đây cũng không mua được, chỉ có thể mua từ trong tay nhà nông. Nhưng nếu không biết tận gốc rễ thì thông thường người ta cũng không dám tùy tiện bán. Thứ nhất là không dễ mua bởi mọi người đều không giàu có, thứ hai là nếu bị người khác lừa và bắt lại phạt tiền thì chỉ là chuyện nhỏ, nhưng làm chậm trễ công việc thì lại là phiền phức lớn.
Phùng Như lập tức hiểu ra, nói nhỏ: “Trước kia tôi còn giúp người khác thu, sau này kiểm tra nghiêm ngặt nên hiện tại không dám, nếu bị bắt một lần thì sẽ bị đuổi về nhà, thật sự rất xin lỗi anh.”
Chu Minh Dũ biết kiểm tra rất nghiêm ngặt, nếu lén lút bán mà không nộp cho hợp tác xã thì số lượng thu mua sẽ giảm, đến lúc đó không thể bảo đảm việc cung ứng trong thành phố nên bên trên nghiêm khắc đánh vào giao dịch chợ đen.
Nhưng hiện tại anh muốn mua thêm ít đường nâu thì phải có tiền.
Nhà vừa mới xây nhà xong, quanh năm suốt tháng phải trông vào đàn heo bán năm ngoái và trứng gà năm nay, cũng không có để dành tiền gì.
Vậy nên vẫn phải nghĩ cách kiếm ít tiền từ chợ đen mới được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT