Cố Lan Tranh khẽ nhổm dậy, lập tức bị Tạ Hoài Du giữ chặt tay. Anh mím môi, không nói lời nào, ánh mắt chăm chú nhìn cô.
“Không sao đâu mà.” Cố Lan Tranh nhẹ nhàng nắm lại tay anh, nở một nụ cười dịu dàng, khẽ khàng an ủi: “Ông ta chắc chắn biết chúng ta cũng đang tìm kiếm miếng ngọc bội kia.”
Tạ Hoài Du im lặng một lúc, chậm rãi buông tay ra.
Nhưng khi cô mở cửa xe và bước xuống, anh lập tức theo sau, đứng sát bên cô và ánh mắt trầm lặng hướng về Giang Chỉ, kẻ đang mỉm cười nhàn nhạt đối diện bọn họ.
Mấy người Minh Sầm cũng bước xuống xe, đứng cạnh Cố Lan Tranh, ánh mắt bọn họ đầy cảnh giác nhìn Giang Chỉ. Khí thế của bọn họ chẳng kém gì người bên phía Giang Chỉ.
“Lâu rồi không gặp, Tiểu Lan Tranh. Cô càng ngày càng xinh đẹp hơn. Xem ra dạo này sống khá tốt nhỉ.”
Giang Chỉ cất giọng nhẹ nhàng, âm điệu mềm mại như những lời thì thầm giữa tình nhân, khiến ai nghe cũng thấy rợn người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT