Nhìn dáng vẻ của Cố Lan Tranh vẫn còn hơi ngơ ngác, Tạ Hoài Du không nhịn được bật cười. Anh bước lên một bước, nhưng khi thấy cô lập tức căng thẳng, cơ thể cứng đờ, anh liền dừng lại, không bước thêm bước nào nữa.
Thay vào đó, anh nhẹ nhàng đưa tay lên, khẽ xoa đầu cô. Anh hơi cúi người xuống, ánh mắt dịu dàng nhìn thẳng vào mắt cô, nhẹ giọng nói: “Đừng lo, anh sẽ không ép em đâu. Anh chỉ muốn em hiểu một điều: anh thích em. Em có thể từ từ suy nghĩ, cho đến khi em có câu trả lời. Anh thích em, đó là lựa chọn của anh. Em không cần phải gượng ép bản thân đáp lại, cứ làm theo cảm giác của mình. Anh sẽ luôn tôn trọng em.”
Cố Lan Tranh mím môi, đối diện với ánh mắt của Tạ Hoài Du một lúc lâu. Cô nhận ra, từng lời anh nói đều chân thành, không có chút dối trá. Anh nghiêm túc chia sẻ suy nghĩ của mình, nhưng không hề muốn tạo áp lực cho cô phải phản hồi ngay. Anh cũng không lợi dụng những gì mình đã làm để khiến cô phải biết ơn. Tất cả những gì anh muốn là cô lắng nghe trái tim mình, xem liệu cảm giác của cô có giống anh hay không.
Cố Lan Tranh nhẹ nhàng cúi mắt, kết thúc ánh nhìn giữa hai người. Thấy vậy, sắc mặt Tạ Hoài Du không thay đổi, anh chỉ dịu dàng nói: “Trời tối rồi, sẽ lạnh đấy. Về thôi.”
“Được.” Cố Lan Tranh gật đầu.
Tạ Hoài Du tự nhiên đi tới bên cô, cùng sánh bước về phía biệt thự. Suốt dọc đường, cả hai đều im lặng. Nhưng trong lòng Cố Lan Tranh, thời gian dường như vừa trôi nhanh lại vừa chậm, thế giới xung quanh khi thì ồn ào, khi thì tĩnh lặng. Chỉ đến khi trở về bên trong biệt thự, cô mới như bừng tỉnh.
“Hôm nay chắc em mệt rồi. Lên lầu nghỉ ngơi đi.” Tạ Hoài Du đứng ở chân cầu thang, nhìn cô với ánh mắt dịu dàng. “Chắc em vẫn chưa quen. Anh sẽ đi tìm A Sầm một lát, không theo em lên đâu. Em cứ về phòng trước nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT