Trước bữa tối, người giúp việc theo lệnh của Mạnh Cẩn Tú đã mang đến mỗi người một bát chè ngọt.
Cố Lan Tranh vừa ăn chè, vừa lắng nghe Mạnh Cẩn Tú kể những câu chuyện thú vị thời thơ ấu của Tạ Hoài Du. Từ việc anh quá trưởng thành so với tuổi khiến bà từng phải đưa anh đi khám để đảm bảo không có vấn đề về tâm lý, chỉ để bác sĩ kết luận đó là tính cách bẩm sinh, làm bà buồn phiền một thời gian. Đến chuyện anh tự lập thời gian biểu từ nhỏ, sắp xếp giờ giấc sinh hoạt, thậm chí ghi rõ thời gian ngủ và thức dậy, khiến giáo viên của anh phải khuyên bà đừng quá khắt khe với con. Bà ấm ức đổ lỗi cho chồng đã truyền gen “cứng nhắc” này cho con trai, và bắt ông phải ngủ ở phòng làm việc suốt một tháng.
Cố Lan Tranh chăm chú nghe, trong khi những người khác im lặng. Tạ Ý Chi và Tạ Ý Phong cắm cúi ăn cơm, không nói một lời. Tạ Hoài Du cũng không cắt ngang lời mẹ, chỉ lặng lẽ ăn chè, thỉnh thoảng liếc nhìn Cố Lan Tranh.
Đến khi Mạnh Cẩn Tú ngừng lại để uống nước, Tạ Ý Chi và Tạ Ý Phong cũng đặt đũa xuống. Sau khi lau miệng, Tạ Ý Chi nhìn Tạ Hoài Du và nói: “Ăn xong rồi, lên phòng làm việc thôi.”
Rồi ông quay sang Mạnh Cẩn Tú, nhẹ nhàng dặn dò: “Em nghỉ ngơi chút đi, đừng nói nhiều quá mà mệt. Anh đã bảo người hái trái cây từ khu trồng trọt, lát nữa sẽ có người mang ra cho em.”
Tạ Hoài Du gật đầu, đứng dậy đi cùng hai người. Mạnh Cẩn Tú chỉ lườm một cái, không nói gì thêm.
Đúng lúc này, Tạ Hoài Du quay sang nhìn Cố Lan Tranh, nhẹ giọng hỏi: “Tranh Tranh?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT