Cô ta thở phào, trên mặt còn hiện rõ vẻ kinh hãi chưa tan. Đúng lúc đó, bụng cô ta phát ra một tiếng kêu rõ to. Bị ánh mắt của mọi người nhìn chăm chú, cô ta cười gượng, bối rối nói: “Xin lỗi, các bạn đến đúng lúc tôi vừa mới ngủ dậy. Nơi này không nhìn thấy bên ngoài, nên tôi chẳng biết đâu là ngày hay đêm. Thời gian ngủ cũng rất lộn xộn.”
Cô ta ngừng một chút, rồi bước về phía tủ đựng đồ ăn vặt, ôm lấy một đống đồ, vừa nói vừa quay lại: “Các bạn cũng xử lý hết đám xác sống bên ngoài rồi. Hay là ăn chút gì đó trước khi đi?”
Vừa nói, cô ta vừa ôm đồ ăn tiến lại gần. Khi đến trước Hạ Thần Phong, tay cô ta run lên một chút, cả đống đồ ăn như thác đổ rơi xuống đất.
“Ôi, xin lỗi, để tôi nhặt lên ngay.” Gương mặt Trương Lệ Sa đỏ bừng. Cô ta liếc nhìn Mặc Nghiễm và Hạ Thần Phong một cách bối rối, rồi cúi xuống nhặt đồ ăn vặt vương vãi khắp nơi.
“Không sao đâu...” Hạ Thần Phong cũng cúi xuống định giúp cô ta, nhưng ánh mắt vô tình nhìn thấy gáy của cô ta. Khi cô cúi người, tóc buộc đằng sau đầu trượt sang một bên, để lộ sau gáy.
Hạ Thần Phong sững lại trong hai giây, rồi nhanh chóng lùi về sau một bước. Anh ta nâng chân phải, tung một cú đá mạnh vào Trương Lệ Sa. Cô ta không kịp phản ứng, bị đá bay vào trong phòng, lưng đập mạnh vào tường, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
“Cô ta, cô ta đã biến dị rồi!” Hạ Thần Phong lập tức phóng vào phòng hai quả cầu lửa, khiến khói bốc lên ngùn ngụt, còn có cả những tiếng nổ lốp bốp. Anh ta quay đầu về phía Tạ Hoài Du, thở gấp nói: “Trên cổ cô ta có một mảng da màu xanh xám giống da của lũ xác sống!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play