Dù sao đi nữa, cảm giác của cô là, Triệu Văn Tuyên hôm nay dường như có một chút gì đó khác biệt so với ngày hôm qua, một sự thay đổi tinh tế trong khí chất.
Cô đã có được câu trả lời, nên cũng không định nói thêm gì. Hơn nữa, cô không hề có ý định mang theo Triệu Văn Tuyên đi cùng. Một người bình thường như anh ta, có lẽ ở lại đây sẽ là lựa chọn tốt nhất.
“Trở về thôi.” Cố Lan Tranh nói.
Triệu Văn Tuyên để lộ vẻ mặt thất vọng nhưng không nói gì thêm, chỉ gật đầu, đi theo cô ra khỏi rừng trúc.
Ngoài rừng trúc, Tạ Hoài Du đứng chờ sẵn. Anh nhìn thấy họ đi ra thì đầu tiên là rà soát một vòng từ trên xuống dưới, chắc chắn Cố Lan Tranh không gặp chuyện gì, rồi mới bước tới.
“Đàn chị, tôi... tôi về trước nhé. Hôm nay tôi được phân công nấu ăn.” Triệu Văn Tuyên nhìn thấy Tạ Hoài Du, gượng gạo nở nụ cười, lắp bắp nói với Cố Lan Tranh rồi cúi đầu, bước đi nhanh như chạy.
Cố Lan Tranh không để ý anh ta, mà đến gần Tạ Hoài Du, hạ giọng kể lại tình hình vừa rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play