“Tôi… tôi nói!” Gã thở hổn hển, nuốt ngụm máu trong miệng, cố gắng nói trong trạng thái yếu ớt: “Có một người… một người bảo chúng tôi làm việc này. Chỉ cần là người sống, bất kể nam nữ già trẻ, người bình thường hay dị năng giả… chỉ cần sống là được. Chúng tôi chỉ việc đưa họ ra khỏi khu an toàn, tới địa điểm đã định, sẽ nhận được phần thưởng.”
“Phần thưởng của các người là gì?”
“Là vật tư… rất nhiều vật tư…” Gã ấp úng, liếm môi, giọng lộn xộn. “Chúng tôi bị ép buộc thôi. Tôi… tôi không biết người đó cần nhiều người như vậy để làm gì. Tôi thề, tôi chỉ làm một lần duy nhất!”
“Lần duy nhất, hay còn chờ đợi giao dịch lần thứ hai?” Mặc Nghiễm mỉm cười, ánh mắt sắc bén khiến gã run rẩy không thôi. “Tận thế chưa diễn ra bao lâu, các người đã bán một lần rồi? Gặp chúng tôi, các người định cướp vật tư, sau đó bán chúng tôi đi, đúng không?”
“Tôi bị lòng tham làm mờ mắt, tôi biết sai rồi. Xin hãy tha cho tôi một lần, tôi thề sẽ không dám nữa, nhất định sẽ làm người tốt!” Gã khóc lóc, đầy vẻ hối hận.
“Anh đang nói dối.” Cố Lan Tranh khom người, nhìn thẳng vào mắt gã, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy uy hiếp. “Chắc chắn không phải lần đầu anh bán người. Trước kia anh chỉ là kẻ trung gian, lo cung cấp người. Sau khi tận thế xảy ra, có người tìm đến anh, bảo anh tiếp tục công việc này. Vì thế anh mới rành rẽ mọi việc như vậy, thậm chí trong tay còn có cả thuốc.”
Gã tránh ánh mắt Cố Lan Tranh, rồi cố gắng nở nụ cười cầu hòa: “Sao lại như thế chứ? Tôi thật sự là lần đầu tiên làm chuyện này. Chúng tôi không còn lựa chọn, thành phố đầy xác sống. Do dù nơi này có vườn rau, cũng không đủ cung cấp thức ăn cho tất cả mọi người. Cho nên, chúng tôi thật sự là bất đắc dĩ… á á á!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT