Tên đàn ông mang giày vào, rồi đẩy người đàn ông bên cạnh đang ngủ say, làm người đó khó chịu, làu bàu hỏi.
“Cái gì đấy?”
“Cho tôi ra ngoài, tôi cần đi vệ sinh!” Tên đàn ông nói với giọng thiếu kiên nhẫn.
Người đàn ông bên cạnh miễn cưỡng dời chân sang một bên cho hắn bước qua. Khi tên đàn ông rời đi, Giang Tông cũng đứng dậy và nói với Tần Mạn:
“Mạn Mạn, chờ anh một lát, anh đi vệ sinh một chút rồi về ngay.”
“Ừ, đi đi!” Tần Mạn mỉm cười gật đầu, tay vẫn ôm chặt túi vải không rời.
Một lát sau, Giang Tông và tên đàn ông kia lần lượt trở về. Giang Tông ngồi xuống như không có chuyện gì xảy ra, nhưng vẻ mặt của anh không vui lắm, còn tên đàn ông thì suốt cả quãng đường về sau không dám liếc mắt nhìn Tần Mạn thêm lần nào, cũng chẳng dám tiếp tục giở trò gì.
Tần Mạn đoán chắc Giang Tông đã cảnh cáo tên kia ở phòng vệ sinh, nhưng cô không rõ anh đã nói gì. Dù có tò mò, nhưng cô cảm thấy vô cùng yên tâm và an toàn.
Cuối cùng, sau một hành trình dài, mặt trời bắt đầu ló dạng, tàu cũng đến ga. Không khí trong lành ùa vào mũi khi họ bước xuống từ cửa tàu, sảng khoái hơn hẳn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT