1
Trước khi anh trai xông vào quán ăn đêm, tôi đang nghiêm túc cân nhắc có nên nhận lời mời của chú chó săn trước mặt mà đến khách sạn tắt đèn cảm nhận cơ bụng sáu múi của hắn hay không.
Giây tiếp theo đã bị Chúc Nam Đình tức giận đùng đùng kéo đi, “Chúc Tiêu, em còn có tâm tình mà ở đây chơi bời, mau lăn về cho anh!”
Chiếc Maybach lao vùn vụt trên đường cao tốc, tôi sống chết túm chặt đai an toàn, kinh hãi hỏi: “Anh, có chuyện gì xảy ra vậy? Nhà mình phá sản à?”
“Vị hôn phu của em trốn theo trai rồi!” Chúc Nam Đình siết chặt tay lái, lạnh lùng nhìn tôi, “Chạy trốn, cùng một thằng đàn ông!”
Tôi hít một ngụm khí lạnh: “Cậu ấy thật sự come out sao?!!”
“Quả nhiên em đã sớm biết! Chuyện lớn như vậy mà không nói với mọi người trong nhà!”
“Chuyện này có tính là gì đâu, liên hôn vốn là hợp tác thương nghiệp, không ràng buộc tình cảm. Cậu ấy thích đàn ông, em thích chơi, như vậy không phải rất tốt sao?”
“Không rảnh thừa hơi với em!” Chúc Nam Đình hừ một tiếng, nghiêm mặt nói, “Thông báo cho em biết, hôn ước của em cùng Chu Hoài đã được huỷ!”
Tôi mừng rỡ: “Hay quá, không cần liên hôn nữa!”
“Ai nói với em như vậy? Nhà họ Chu không chỉ có một người con trai.”
“... Anh nói thế là có ý gì?”
“Như em vừa nói đấy, liên hôn là không ràng buộc tình cảm, chỉ là cần hợp tác thương nghiệp, cho nên…”
“Cho nên what?!”
Xe đột nhiên tăng tốc, tôi theo quán tính mà đập gáy vào lưng ghế.
“Hai nhà Chúc Chu hợp tác, theo tình hình bây giờ, người em sắp kết hôn, là Chu Duật.”
2
Sáng sớm hôm sau, tôi rung chuông nhà Chu Hoài inh ỏi.
“Có việc gì?” Cửa mở, Chu Hoài mắt nhắm mắt mở, đầu tóc lộn xộn mờ mịt hỏi.
Tôi túm chặt lấy tay cậu ấy: “Chu Hoài, chúng ta kết hôn đi! Cậu đừng bỏ rơi tớ!”
Hắn lùi mạnh về phía sau: “Cậu có bệnh à?!”
Tôi ngã chổng vó lên sofa trong phòng khách, tâm như tro tàn.
Chu Hoài rót cho tôi một chén nước, ngồi xuống cạnh tôi, “Chuyện của cậu và anh trai tớ đã xác định rồi?”
Tôi ai oán thở dài.
Tối qua, sau khi bị “dông" về nhà, cha mẹ đen mặt tuyên bố nửa đời sau của tôi sẽ ở cùng với con trưởng nhà họ Chu, Chu Duật.
Đương nhiên, họ đen mặt bởi vì tôi biết “gay" không báo, giúp Chu Hoài che giấu.
Mà nhắc tới Chu Duật, mây đen trên mặt hai người đó lập tức tiêu tan, miệng cười thành tiếng, “Tiêu Tiêu nhà chúng ta đúng là người phúc khí lớn. Có Chu Duật làm con rể, mẹ và cha con lúc trước nghĩ còn không dám nghĩ tới đâu.”
…
“Nói vậy cũng không sai, anh trai giỏi hơn tớ nhiều." Chu Hoài gật đầu phụ hoạ, “Đẹp trai cao ráo thông minh, con gái chạy theo không kịp, chỉ có cậu mới bất mãn thôi.”
Tôi nhảy cẫng khỏi sofa, túm mạnh vai cậu ấy mà lay: “Chu Hoài, cậu có hiểu không, cho dù anh cậu như vậy, nhưng tớ… tớ không ngủ được!”
Chu Hoài cười: “Là tớ thì có thể ngủ được sao?”
“Cậu không giống! Chúng ta kết hôn trên danh nghĩa, nhưng sau lưng không ai can thiệp chuyện của ai cả!” Tôi la lên, “Chu Duật không muốn làm chồng mà muốn làm cha tớ thì có, từ nhỏ đã quản đầu quản đuôi tớ, một khi kết hôn với anh ấy, sở thích của tớ coi như tiêu đời, cậu có hiểu không?”
Tôi vốn đã chuẩn bị sau này phải nuôi cún con, chó săn, đủ các loại chó sáu bảy tám múi cơ bụng ngon nghẻ mờ lem… Bây giờ sắp biến thành chó lạc rồi.
Chu Hoài đang cười như nghé, đột nhiên đẩy tôi ra vọt vào nhà vệ sinh nôn kịch liệt.