Chiêm Hành nghe vậy nhíu nhíu mày, anh không để lời nói của những người đó ở trong lòng, chỉ có chút lo lắng, lát nữa làm sao để Đường Cận an toàn rời khỏi trường học.
Lời nói của tên tóc vàng đã chọc giận Đường Cận, sắc mặt Đường Cận lập tức trở nên lạnh lẽo, dưới ánh trăng cùng ánh đèn, đôi mắt Đường Cận lạnh giá đến cực điểm, như lóe ra sự sắc bén.
Lời nói của tên tóc vàng quả thực đã lấy được lòng của Chiêm Tri Hành, đây chính là mục đích của anh ta. Anh ta cứ nghĩ lát nữa sẽ khiến Chiêm Hành khóc cầu xin tha thứ, khiến Chiêm Hành chật vật đến cực điểm trước mặt Đường Cận, mất hết mặt mũi, để Đường Cận tận mắt nhìn thấy tên tàn phế Chiêm Hành bị người ta đánh cũng không đánh trả lại được.
Tàn phế chính là tàn phế, cái gì mà con cưng của trời, anh ta muốn Chiêm Hành lộ ra bộ mặt thật.
Người đàn ông áo thun kia nhàn nhạt nhìn lướt qua Đường Cận và Chiêm Hành một cái, hiển nhiên cảm thấy không thú vị gì cả, lui dần về phía sau, làm bộ dạng thiếu hứng thú.
Tên tóc đỏ nhìn Chiêm Hành, cười nói: “Chiêm đại thiếu gia, không thì trước tiên cậu cân nhắc cúi đầu nhận sai với Chiêm thiếu gia? Như vậy chúng tôi cũng không cần động thủ làm cậu bị thương, chúng ta đều là học sinh ngoan, không muốn để cho cậu bị thương thêm.” Nói xong, tên tóc đỏ còn dùng cằm hất về phía chân của Chiêm Hành.
Chiêm Hành cũng không để ý tới tên tóc đỏ đó, ngược lại hơi nghiêng đầu nhẹ giọng nói với Đường Cận: “Bọn họ đến tìm tôi, cậu đi trước đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT