Đường Cận mỗi lần nghĩ đến những thứ này đều cảm thấy lòng đau như đao cắt.
Đường Cận lạnh lùng nhìn Chiêm Tri Hành: “Chiêm Tri Hành, không ai nợ cậu. Chiêm Hành không nợ cậu, cha mẹ ruột của Chiêm Hành cũng không nợ cậu, cậu không cần lúc nào cũng mang vẻ mặt giống như Chiêm Hành nợ cậu!”
Chiêm Tri Hành hoàn toàn ngây ra, anh ta không nghĩ tới Đường Cận lại nói ra những lời này, càng không nghĩ tới Đường Cận lại bảo vệ Chiêm Hành.
Đường Cận nhìn Chiêm Tri Hành gằn từng chữ nói, “Cậu bây giờ có thể ở bên cạnh cha mẹ ruột của cậu, để cho bọn họ bù đắp thiếu hụt tình yêu thương mười năm của cậu, nhưng Chiêm Hành lại không thể. Tình yêu thương mười năm của cha mẹ ruột Chiêm Hành đối với cậu, Chiêm Hành muốn lấy lại nhưng không thể, mà mười năm đó, cậu cũng không thể trả lại được, ai cũng không bù đắp được.”
Chiêm Tri Hành giống như bị Đường Cận đâm trúng nỗi lòng, lòng ngực lên xuống càng ngày càng dữ dội, sau đó hung hăng nhìn Chiêm Hành một cái bèn quay đầu rời đi.
Trong phòng học trong nháy mắt liền yên tĩnh, có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Chiêm Hành rũ mắt xuống, hồi lâu mới khàn giọng mở miệng nói một câu: “Cám ơn…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT