Lưu ý: Có cảnh hôn, Ngọt, Không phải côn trùng!!!
Ta ích kỷ tham lam, ham mê hư vinh, tìm đủ mọi cách để gả cho tân khoa Trạng Nguyên.
Ngày đại hôn, phụ thân của Trạng Nguyên bị xét xử, gia sản bị tịch thu, cả nhà bị đày đi lưu vong.
Vừa mới đây ta còn nắm tay phu quân, thề thốt sống chết không rời, vậy mà ngay sau đó đã ôm hết vàng bạc bỏ trốn.
Buồn cười thật.
Người chịu trách nhiệm tịch thu gia sản lại chính là vị kế huynh mà ta từng ức hiếp từ bé.
Hắn h.ận ta thấu xương, chỉ mong lộ.t d.a rút gân ta mà thôi.
Rơi vào tay hắn, ta còn đường sống sao?
Đang lúc ta chui đầu qua lỗ chó, mồ hôi chảy ròng ròng, trước mắt bỗng hiện lên hàng chữ:
【Nữ phụ lại bắt đầu tìm đường chết, chỉ cần liếc mắt đưa tình với kế huynh là có thể giữ mạng, vậy mà lại chọn ôm vàng bỏ trốn. Chưa ra khỏi thành đã bị kẻ xấu để mắt, mất mạng trong hẻm nhỏ.】
【Nữ phụ, ngươi hồ đồ quá! Yêu thích quyền thế như vậy, sao không nhìn xem kế huynh ngươi là ai? Về sau hắn chính là đại phản diện quyền khuynh thiên hạ!】
【Cười chết mất! Ai đi tịch thu gia sản lại còn tắm rửa sạch sẽ, xức hương vấn tóc tươm tất như vậy chứ? Đến cả khổng tước cũng không phô trương bằng hắn!】
【Chạy gì mà chạy? Hắn đâu phải đến để tịch thu gia sản, mà là đến bắt ngươi đó!】
…