Chương 11
Nhà của Ngô Đại trông có vẻ là căn nhà sang trọng nhất làng. Kiến trúc của ngôi nhà hơi giống tứ hợp viện ở kinh thành nhưng phía cổng không có dãy nhà ngang, chỉ là tường đá bao quanh. Đối diện cổng chính là năm gian nhà ngói, tường xây bằng đá. Hai dãy nhà hai bên không được xây dựng cầu kỳ như nhà chính, tường đá mái tranh. Sân rất rộng.
Xe la của Ngô Đại vừa đến cổng thì một ông lão khoảng năm mươi tuổi từ trong nhà chạy ra, cúi đầu chào: “Đại gia! Ngài đã về rồi. Phu nhân vừa ra bến tàu ngóng ngài đấy ạ.”
“Bành Phú! Cho la ăn cỏ khô đi.”
Ngô Đại ném dây cương cho ông lão. Ông lão này là người hầu trong nhà, không có tư cách giới thiệu với khách quý, nên sau khi giao xe cho Bành Phú, Ngô Đại quay lại chắp tay với hai vị khách.
“Đây là nhà ta, mời hai vị tráng sĩ vào trong ngồi.”
Ngô Đại dẫn Sở Triều Huy và Trịnh Ngọc Minh vào cổng. Từ nhà chính đi ra ba người. Người đi đầu là một phụ nữ ngoài ba mươi tuổi, cao khoảng 1m55, mặc áo dài màu xanh lam giống như những người phụ nữ khác trong làng nhưng trên áo có in hoa văn nhỏ màu trắng xanh, không phải màu trơn như áo của họ. Bên cạnh người phụ nữ là một đứa trẻ sáu, bảy tuổi, mặc áo màu xanh đen in hoa văn nhỏ, đầu buộc hai bím tóc. Đằng sau hai mẹ con là một bà lão mặc áo ngắn quần dài màu vàng trắng, tuổi tác tương đương với Bành Phú, là vợ của ông ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT