Chương 10
Làng Nam Phụ nằm bên một khúc quanh của con sông lớn. Khúc quanh này giống như một bến cảng tự nhiên, có thể neo đậu cùng lúc mười mấy chiếc thuyền. Ngôi làng không lớn lắm, trông có khoảng hai, ba trăm nóc nhà. Phần lớn nhà cửa trong làng đều giống như những ngôi nhà dọc đường, tường đất mái tranh, chỉ có một số ít nhà xây tường đá, mái lợp ngói xám xanh. Đoạn đường từ bến sông đến đường nhỏ khá rộng, giống như con phố chính của làng, chia ngôi làng làm hai. Sở Triều Huy và Trịnh Ngọc Minh nhìn thấy mấy ngôi nhà xây bằng đá gần bến sông, dưới mái hiên treo một quả bầu khô lớn. Trước cửa một ngôi nhà đứng một người đàn ông râu quai nón, mặc áo ngắn màu nâu, trông khoảng ba mươi mấy tuổi. Người đàn ông này là người cổ đại cao nhất mà hai người xuyên không từng thấy, cao khoảng 1m7, vai rộng eo thon.
Thấy Ngô Đại đánh xe lừa đến, người đàn ông đứng khoanh tay trước cửa, cười toe toét chào mời.
“Ngô đại gia! Nghỉ chân một chút đi, quán của ta có rượu ngon do người chèo thuyền mang đến, vào uống vài chén cho ấm người!”
“Dư Khôi, có phải rượu trắng không?” Ngô Đại ghìm cương xe lừa.
“Phải, chính là rượu trắng Thanh Trang Cốc.” Người đàn ông đáp.
Người tên Dư Khôi này là chủ quán rượu sao? Quán rượu treo bầu rượu trước cửa?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT