Úc Thanh vốn còn lo sẽ bị lộ nhưng ma chết vì cười rất ngoan ngoãn và nghe lời.
Trình Cảnh đi xuống, nhìn thấy một cô gái có dáng vẻ yêu kiều trong trang phục cổ trang đang đứng trong viện, đầu tiên cậu ta hơi sửng sốt một chút, sau đó nói với Trần Tiến: "Cảm ơn."
Trần Tiến thấy cậu ta không hỏi thêm gì thì rất vui mừng: "Nhớ vẽ cho đẹp đấy."
Trình Cảnh gật đầu và mời A Phiêu ngồi vào hành lang. Nhà cũ cổ kính rất hợp với trang phục cổ trang của A Phiêu, cậu ta liền dựng bảng vẽ và chìm vào đam mê vẽ tranh của bản thân. Lúc đầu A Phiêu hơi khẩn trương, cậu ta còn hát cho cô nghe một bài hát.
A Phiêu nghe xong, ánh mắt hướng về nơi xa, không biết đang nhớ đến gì mà nụ cười cũng dần thả lỏng.
"Cậu nói xem cậu ta có nhận ra đó là ma thật không?" - Úc Thanh hỏi 586 khi đang nhổ cỏ dại trong vườn.
"Có lẽ cậu ta không phân biệt đâu là giả đâu là thật, ký chủ à cậu cũng có thể gặp ma nhưng cũng đâu phân biệt được đâu là ma, đâu là người, không phải sao? Huống chi nhà cũ đã tô điểm lại cho ma nên bây giờ A Tiếu chẳng có chút dáng vẻ nào của một con ma hết." - 586 ghét bỏ nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT