Trong bóng đêm, Tần Vệ Đông chỉ cách đầu của Lâm Vụ chưa đến hai mươi centimet, nếu tiến thêm chút nữa là có thể chạm mặt. Từ góc độ này, cậu có thể thấy sống mũi cao thẳng, gương mặt trắng trẻo của Lâm Vụ, cùng những sợi lông tơ mảnh trên má anh.
Nhìn thấy Lâm Vụ sốt ruột chạy về phía trước, gió đêm mát lạnh lướt qua tai, bỗng nhiên cậu cảm thấy cơn đau không còn dữ dội nữa. Cậu tiếp tục nhìn xuống dưới, thấy dái tai trắng mịn của đối phương, phía sau còn có một nốt ruồi nhỏ. Đó là nốt ruồi cậu đã thấy ngay lần đầu gặp Lâm Vụ ở trạm xe buýt, nhỏ xinh và rất đáng yêu.
Cậu đột nhiên cảm thấy miệng khô lưỡi khát, hai tay vốn dĩ đang buông thõng trước ngực Lâm Vụ bất giác vòng lên, trông như đang ôm lấy cổ anh.
Ba phút sau, Lâm Vụ cõng Tần Vệ Đông, thở hổn hển chạy đến cổng khu. Anh đặt cậu xuống lề đường, đúng lúc có một chiếc taxi trống chạy ngang qua, vội vàng vẫy tay: "Ở đây!"
Chiếc taxi dừng lại, Lâm Vụ nói vài câu với tài xế rồi đỡ Tần Vệ Đông lên xe: "Cậu ngồi ghế sau đi, như vậy có thể gác chân lên ghế, tớ sẽ ngồi phía trước."
"Được."
Lên xe xong, Lâm Vụ lịch sự nói với tài xế taxi: "Bạn tôi bị thương ở chân, mong anh lái xe an toàn, nhưng có thể đi nhanh một chút được không?" Sau đó quay sang Tần Vệ Đông: "Còn đau không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play