Sáng hôm sau, Lâm Vụ bị đánh thức bởi tiếng sột soạt. Anh vừa mở mắt ra đã thấy Tần Vệ Đông một tay chống vào ghế, một tay kéo quần lên.
Có lẽ cậu vừa mới xuống giường nên vẫn chưa mặc áo. Từ góc nhìn của Lâm Vụ, có thể thấy lớp cơ mỏng manh đầy sức sống tuổi trẻ. Làn da màu lúa mạch, bờ vai rộng, vòng eo thon gọn, tràn đầy sinh khí khoẻ mạnh nhất.
Ánh mắt anh vô thức trượt xuống—
Quần đồng phục đang được kéo lên một nửa, phía trên là một chiếc quần lót boxer xanh lam có họa tiết hoạt hình.
Tần Vệ Đông vốn dĩ đang nhẹ nhàng xuống giường, cũng nhẹ nhàng mặc quần. Nhưng khi thấy Lâm Vụ mở mắt, cậu ngẩn người.
Lâm Vụ cũng đờ ra, rồi sau đó giả vờ như chưa thấy gì, nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.
Ba phút sau, chuông báo thức reo, Tần Vệ Đông đã mặc quần áo chỉnh tề. Lâm Vụ nhân lúc cậu đi rửa mặt thì thay đồng phục. Sau khi cả hai đều rửa mặt xong, họ cùng nhau thay giày ra ngoài—La Hiểu Dung thường ngủ đến khi tự tỉnh, hai người không đánh thức bà ấy, cũng rất ăn ý mà không nhắc đến khoảnh khắc ngượng ngùng ban nãy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play