1.

Tôi vốn tưởng cả đời này sẽ không bao giờ gặp lại Hạ Thanh Lâm nữa.

Không ngờ chia tay đã bảy năm, thế mà lại gặp lại anh ở thị trấn cổ xa xôi này.

Hạ Thanh Lâm được đoàn người vây xung quanh, bên cạnh anh là tiểu hoa đán nổi tiếng Lê Nhược Nhược.

Thật là đẹp đôi.

"A, có người kìa." Lê Nhược Nhược liếc nhìn tôi hỏi: "Là người ở nhà nghỉ bên kia bảo tới đón chúng ta sao?"

Tôi dùng khẩu trang và mũ bọc thật chặt mình rồi gật đầu.

Tôi làm thuê cho một nhà nghỉ trong trấn cổ, hôm nay chị Vân là bà chủ nói cho tôi biết có mấy người từ đoàn phim tới muốn quay vài cảnh ở nhà nghỉ nhờ tôi đến đón họ ở lối vào trấn cổ.

Không ngờ, trong đó thế mà có Hạ Thanh Lâm.

"Vậy đi thôi." Hạ Thanh Lâm thuận miệng nói.

Tôi đè vành mũ xuống thấp, im lặng dẫn đường ở phía trước sợ người khác nhận ra.

Cũng may dọc được bọn họ nói chuyện rất vui vẻ, không ai chú ý tới tôi.

"Trấn cổ này rất thích hợp để quay phim. Được sương mù và mưa bao phủ mang lại cảm giác u buồn rất phù hợp với bộ phim ngược tâm lần này của chúng ta." Người đàn ông đứng giữa đang đánh giá được mọi người gọi là đạo diễn.

Lê Nhược Nhược cười nói: "Muốn nói ngược tâm, nghe nói lúc trước Lâm Thanh có một người bạn gái, lúc anh gặp tai nạn thì bỗng nói lời chia tay, là thật hay giả vậy?"

Sau lưng tôi cứng đờ.

Hạ Thanh Lâm ở phía sau khẽ "ừ" một tiếng.

Lê Nhược Nhược tức giận bất bình: "Bạn gái cũ của anh nghĩ gì vậy? Lần đó anh bị tai nạn hủy dung là lúc cần cô ta nhất sao cô ta lại có thể bỏ anh lại? Nếu đổi lại là em, chắc chắn sẽ luôn ở bên cạnh anh."

Tưởng chừng như đang phê phán nhưng ẩn trong đó là một sự ái muội.

Hạ Thanh Lâm không trả lời.

Nhưng cũng không gây trở ngại cho những người xung quanh bắt đầu tám nhảm.

Vừa nói bạn gái cũ máu lạnh vô tình, để lỡ một bắp đùi có tiềm lực ưu tú. Lại khen Lê Nhược Nhược xinh xắn lương thiện, vô cùng xứng đôi với Hạ Thanh Lâm.

Lê Nhược Nhược đã cùng Hạ Thanh Lâm đóng một bộ phim tình cảm, cảm động đến mức Weibo đã giăng cả biểu ngữ cho cp của họ.

Bọn họ ở cùng một chỗ đúng là hợp tâm ý của mọi người.

Có người nửa đùa hỏi: "Ảnh đế Hạ, anh đã nhiều năm như vậy rồi mà vẫn chưa yêu ai, không phải là vì tình cũ khó quên đó chứ?"

Tôi giật thót trong lòng, không khỏi bước chậm lại.

Phía sau trầm mặc, suýt chút tôi cũng bị kéo vào sự trầm mặc đó.

Một lúc lâu sau mới nghe Hạ Thanh Lâm thản nhiên lên tiếng:

"Sao mà có chuyện đó được."

2.

Đúng vậy, lấy thân phận của Hạ Thanh Lâm hiện giờ sao mà có thể có chuyện tình cũ khó quên.

Bảy năm, anh từ diễn viên tuyến mười tám vô danh trở thành ảnh đế nổi tiếng.

Anh có tương lai sáng lạn và vô số lựa chọn khác.

Mà tôi, người bạn gái cũ năm đó đã vứt bỏ anh, từ lâu đã là người không được lựa chọn.

Tôi thất thần, giẫm lên con đường đá bị trượt chân.

Lúc sắp ngã xuống thì có một bàn tay to lớn, mạnh mẽ đỡ lấy tôi.

"Không sao chứ?" Giọng nói từ tính của Hạ Thanh Lâm vang lên bên tai tôi.

Tôi vội vàng đứng vững, cúi đầu che giấu bối rối:

"Không sao."

Nhà nghỉ đã gần ngay trước mắt, tôi chỉ muốn mau chóng xong việc rồi vội vã chạy đi.

Nhưng bàn tay đang ôm lấy tôi lại siết chặt lại.

"Là em?"

Hạ Thanh Lâm vươn bàn tay còn lại ra, không nói câu nào mà muốn lấy mũ của tôi đi.

Tôi vội đè lại vành mũ, lùi về sau vài bước.

Hạ Thanh Lâm đi theo.

Tôi lùi anh lại tiến, từng bước áp sát.

Mắt thấy tôi sắp hết chỗ trốn thì chị Vân bỗng xuất hiện.

"Ai nha, cuối cùng cũng chờ được, mọi người chính là người của đoàn phim sao? Mau mau, mời vào, tôi giới thiệu qua nhà trọ của tôi cho mọi người. Nếu có thể được quay lên phim tôi nhất định sẽ dốc sức phối hợp."

Chị ấy liếc nhìn tôi ra hiệu:

"Tiểu Tô, còn đứng ở đó làm gì? Còn mấy gian phòng chưa nhận lại, mau đi đi."

Tôi như được đại xá, nhanh chân bỏ chạy.

Tôi cảm thấy phía sau có một ánh mắt nóng bỏng vẫn dõi theo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play